Friday, May 29, 2015

Gốc Ruộng (chuyện vui cuộc đời)

Ra đi mới ngoài tuổi 20, thời gian sống ở Mỹ gần gấp đôi thời gian ở quê hương mình, nhưng thú thật tôi vẫn yêu thương và nhung nhớ cái gốc ruộng của mình, mặc dù khi đó khá vất vả với công việc ruộng rẫy, bắt sâu (sâu thật chứ không phải sâu của anh Tư Sâu à nghen) cả thùng thiếc lúc nửa đêm khi chúng kéo bầy lên ăn các công trình xây dựng... oops!... lên ăn đậu xanh, hay giữ em, gánh nước, cưa cây, bửa củi... Chao ơi! Ớn nhất là cưa cây (mõi tay) và tỉa bắp (mõi lưng). Nhưng khoái nhất là bắt dế, đá dế và hớt cá lia thia.

Có một lần, tình cờ đi rong chơi ở cồn đất bồi phù sa của sông Tiền Giang, gặp ông nông dân đang điều khiển hai con bò kéo cày. Trời ơi! Các con dế trống, loại dế đá rất oai hùng, nhảy từ đất cày lên tung toé, mê chịu không nỗi, nhưng làm sao bây giờ? vì không có gì sấc để chứa nó, chỉ có quần tà lỏn và áo sơ mi cụt tay thì làm sao!

Suy nghĩ, suy nghĩ mãi không ra, mà bỏ đi một cơ hội ngàn vàng thì không thể, bình thường phải đào đất muốn hộc gạch mới tìm ra được một con dế đầu son (dế đá hay) mà có khi cái đầu son ấy lại là đầu con rít. Việc đào càng vất vả nếu gặp phải dế đa thê, bởi vì đào được một khúc thì nó chẽ ra hai ba phòng cho thê/thiếp, đâu biết chàng đang ở phòng nào nên phải đào hết các phòng, bây giờ thì dế nhảy tung toé lên.

Cuối cùng sực nhớ ra là mình đang đội nón trên đầu, mừng quá! có giải pháp rồi. Thế là cứ bắt lia bắt lịa các chú dế oai hùng, ngon hết xẩy này để nhét vào đầu. Chao ơi! tóc của mình làm cho chúng nó nhột, kích thích nó đấm đá nhau, gáy re re và nghe sồn sột trên đầu. Dế nhiều quá, nhét một hồi hết còn chổ, đành nuối tiếc tha cho đám còn lại để về nhà đổ ra thùng thiếc rồi tuyển chọn lại, dế Tôn Tẩn (mất một chân) sẽ bỏ ra.

Về đến nhà, lấy cái thùng thiếc (chứa dầu lửa trước đây, khi xài hết dầu thì lấy thùng không để gánh nước... đêm trăng) và chút cái đầu của mình xuống mở nón ra.

Than ôi! máy tóc bồng bềnh lượn sóng đẹp trai của tôi cũng theo đám dế rơi theo xuống đáy thùng thiếc. Các chú dễ oai hùng của tôi đã nỡ nhẫn tâm xuống tóc tôi rồi! Tôi đâu có cố ý chuyện tình Lan và Điệp như vậy! cô hàng xóm của tôi ơi!

Đồng quê
Ánh trăng vàng
Cô hàng xóm (bởi vì hai đứa ngây thơ! tình tôi dạo ấy là ngơ ngẫn nhìn...)
Đá dế, xút cá lia thia

Nhớ về gốc ruộng của tôi.

Lê Minh Nguyên
29/5/2015

*****

Trong Mùa Lúa
- Văn Lương

Tía em hừng đông đi cày bừa
Má em hừng đông đi cày bừa
Tía em là một người nông dân
Má em cũng là người nông dân
Cùng sống trên đồng bao la

Những đêm trời trăng lên tròn tròn
Gió đưa ngàn cây nghe xạc xào
Chúng em cùng họp đoàn vui chơi
Chúng em cùng họp đoàn vui ca
Trong ánh trăng ngà lung linh

Ngày mùa về nơi nơi
Đồng vàng đầy thênh thang
Chúng em cùng vui múa hát trên đồng lúa.

Hòa bình về nơi nơi
Cuộc đời mình đang lên 
Sáng như vầng trăng sáng trải trên đồng làng

Có em hừng đông đã nhọc nhằn 
Có em hừng đông đã lùa bò 
Có em vì nghèo mà chăn trâu 
Gió mưa nào ngại ngày mai đâu 
Cuộc sống trăm phần cam go 

Có em thầm mơ đi học hành 
Ước mong ngày sau sẽ thành tài 
Sướng vui một cuộc đời hơn xưa 
Tiến lên thành một người dân ngoan 
Tươi sáng như đồng ban mai 

Ngày mùa về nơi nơi 
Ðồng vàng đầy thênh thang 
Chúng em cùng vui múa hát trên đồng lúa

Hòa bình về nơi nơi
Cuộc đời mình đang lên 
Sáng như vầng trăng sáng trải trên đồng làng


No comments:

Post a Comment