Trong mỗi một con người, dù là nam hay nữ, đều có hai năng lực vĩ đại trong người: Yêu Thương và Chiến Đấu.
Trong Yêu Thương người ta muốn đối tượng sung sướng để mình được sung sướng.
Trong Chiến Đấu người ta muốn đối tượng bị thương để mình được sung sướng.
Nhìn quanh, chúng ta luôn thấy có những trường hợp yêu thương và đổ vỡ của những gia đình. Khi họ sử dụng năng lực yêu thương thì thật là tuyệt vời. Nhưng khi họ sử dụng năng lực chiến đấu thì thật là một sự tàn phá, tài sản mất hết vào tay các luật sư, cho đến khi không còn gì nữa để mất, thì họ mới chấp nhận chia tay trong hoà bình.
Cũng có những trường hợp khi sử dụng năng lực yêu thương thì lại bị chi phối bởi năng lực chiến đấu, làm cho năng lực yêu thương không có không gian để phát triển hay phát triển trong điều kiện không bình thường. Những người được huấn luyện để nghi ngờ tất cả mọi người, như trong nghiệp vụ tình báo chẳng hạn, thì người đó nghi ngờ cả người phối ngẫu của mình, làm cho năng lực yêu thương không thể phát triển một cách mạnh lành.
Người cộng sản được huấn luyện để nghi ngờ, nghi ngờ chính những đồng chí chung quanh, để đấu tranh giai cấp, khoá chặc năng lực thương yêu và chỉ biết có năng lực chiến đấu. Muốn chiến đấu thì cần có kẻ thù, cho nên ai cũng là kẻ thù của họ cả, chỉ là khác thứ tự ưu tiên (như: trí, phú, địa, hào - phải đào cho tận gốc - phải móc cho tận rễ).
Hậu quả là đất nước rách nát! Gia đình tan vỡ!
LMN
3/9/2016
No comments:
Post a Comment